HƯỚNG DẪN ĐƯA HÌNH ẢNH LÊN DIỄN ĐÀN - 08.2018 |
Chiếc đàn Piano màu gụ đỏ |
Trả lời bài |
Tác giả | |
Thuy-canh
Thông tin thành viên
Gửi tin nhắn riêng
Tìm những bài viết của thành viên này
Thêm vào danh sách bạn bè
V.I.P Member Gia nhập: 31 Jan 2014 Địa chỉ: Sydney Status: Offline Points: 1524 |
Tùy chọn đăng bài
Thanks(0)
Đã đăng: 11 Apr 2011 lúc 6:29pm |
Chiếc đàn Piano màu gụ đỏTác giả: Khuyết Danh,Khi tôi 20 tuổi, tôi bán hàng thuê cho một hiệu đàn piano ở St. Louis. Một lần, chúng tôi lại nhận được một "đơn đặt hàng" là một bưu thiếp từ vùng Đông Nam Missouri. Trên bưu thiếp đó có viết "Xin hãy mang một chiếc đàn piano màu gụ đỏ tới cho cháu tôi. Tôi sẽ trả góp 10 đôla mỗi tháng bằng tiền bán trứng gà". Qua nét chữ có thể đoán đó được người viết là một bà cụ. Bà ấy viết câu đó lặp đi lặp lại kín mít tấm bưu thiếp, viết cả ra những diềm giấy còn thừa ở mặt trước cho đến khi chỉ còn ra một khung nhỏ ghi địa chỉ. Tất nhiên công ty chúng tôi không thể bán piano trả góp 10 đô mỗi tháng. Nên chúng tôi lờ tờ bưu thiếp đi. Tuy nhiên, đến một ngày, ở vùng Đông Nam Missouri đó có thêm vài người đặt mua đàn piano và chúng tôi phải chở đàn đến đó. Vì tò mò, tôi muốn đến địa chỉ của bà cụ xem sao. Gần như giống hệt những gì tôi tưởng tượng: bà cụ sống trong một túp lều lụp xụp cạnh cánh đồng. Sàn căn lều rất bẩn. Gà thỉ chạy lung tung: không xe, không điện thoại, không nghề nghiệp. Chẳng có gì cả trừ một mái nhà, và đó cũng không phải là một cái mái tốt. Cháu gái của bá cụ khoảng 10 tuổi, đi chân đất và mặc váy vá. Tôi giải thích cho bà cụ rằng chúng tôi rất buồn vì không giúp được bà cụ. Nhưng dường như những gì tôi giải thích chẳng có hiệu quả. Cứ 6 tuần một lần, chúng tôi lại nhận được một cái bưu thiếp y như nhau. Cần có một cái đàn piano màu gụ đỏ, và thề thốt rằng bà sẽ trả 10 đôla/tháng. Khoảng hai năm sau, tôi mở được một công ty giao bán piano của riêng mình, và đôi khi tôi đăng quảng cáo trên báo địa phương Missouri. Tôi bắt đầu nhận được những bưu thiếp như từng nhận ở công ty cũ. Trong hàng tháng trời, tôi cũng lờ những tờ bưu thiếp đó đi, vì tôi biết làm gì cơ chứ? Nhưng rồi, một hôm ở công ty tôi có nhập vể một số đàn piano kiểu mới, trong đó có một chiếc đàn màu gụ đỏ. Dù biết mình có thể gây thua thiệt cho công ty, tôi vẫn quyết định đưa chiếc đàn lên xe ô tô chở tới nhà bà cụ và nói rằng nếu bà trả 10đôla/tháng thì bà sẽ phải trả 52 lần. Tôi đặt piano vào nơi ít có khả năng bị dột nhất. Tôi cũng dặn bà và cháu bé giữ cho bọn gà đừng nhảy lên đàn piano. Rồi tôi lên xe về công ty đinh ninh rằng thế là coi như mình đã cho không một cây đàn. Nhưng cứ 10 đôla được gửi đến cho tôi rất đều đặn mỗi tháng. Cả 52 tháng. Đôi khi không chỉ là tiền giấy mà là những đồng xu được dùng băng dính đính vào bưu thiếp. Nhận đủ tiền tôi không có liên lạc gì với bà cụ nữa trong suốt 20 năm. Cho đến một ngày khi đi công tác ở Memphis, tôi ghé vào một nhà hàng để dùng bữa. Ở đó, tôi được nghe thấy tiếng đàn piano hay nhất mà tôi từng được nghe. Và do một cô gái rất xinh đẹp đang chơi. Tôi lại gần cô ấy và đứng nghe nhạc. Khi chơi xong bản nhạc, chúng tôi nói chuyện với nhau, và thật như một điều kì diệu, đó chính là cô bé mặc váy vá trong căn lều nhỏ 20 năm trước. Cô gái kể từ khi được bà đã đặt mua cho chiếc đàn piano màu gụ đỏ, cô đã giành được nhiều giải thưởng âm nhạc ở trường và địa phương. Bây giờ cô đã có gia đình còn bà cô đã mất. Tôi hỏi cô có biết chiếc đàn piano màu gụ đỏ có ý nghĩa như thế nào không. Cô gái nói hồi đó cô còn quá nhỏ, chỉ biết có một chiếc đàn mà không hiểu gì nhiều. Nhưng tôi thì hiểu. Cuối cùng, tôi bảo cô: - Tôi rất mừng được gặp lại cô, còn bây giờ tôi phải đi về. Và tôi thực sự phải đi về, vì bạn biết đấy, đàn ông không bao giờ muốn bị nhìn thấy mình khóc ở nơi công cộng. |
|
sâurau
Thông tin thành viên
Gửi tin nhắn riêng
Tìm những bài viết của thành viên này
Thêm vào danh sách bạn bè
Moderator Gia nhập: 21 Feb 2009 Địa chỉ: qBthanh -TP.HCM Status: Offline Points: 70 |
Tùy chọn đăng bài
Thanks(0)
|
Truyện ngắn cảm động quá. Cảm ơn bác Thủy canh.
|
|
tuoitrebayxa
Thông tin thành viên
Gửi tin nhắn riêng
Tìm những bài viết của thành viên này
Thêm vào danh sách bạn bè
Member Gia nhập: 23 Feb 2011 Địa chỉ: sai gòn Status: Offline Points: 0 |
Tùy chọn đăng bài
Thanks(0)
|
câu chuyện xúc động quá
|
|
tuoitrebayxa
Thông tin thành viên
Gửi tin nhắn riêng
Tìm những bài viết của thành viên này
Thêm vào danh sách bạn bè
Member Gia nhập: 23 Feb 2011 Địa chỉ: sai gòn Status: Offline Points: 0 |
Tùy chọn đăng bài
Thanks(0)
|
Tôi hỏi cô có biết chiếc đàn piano màu gụ đỏ có ý nghĩa như thế nào không. Cô gái nói hồi đó cô còn quá nhỏ, chỉ biết có một chiếc đàn mà không hiểu gì nhiều. Nhưng tôi thì hiểu.
có ai hiểu không chỉ mình với mình cũng rất muốn biết tại sao chiếc đàn piano màu gụ đỏ |
|
oanhbh
Thông tin thành viên
Gửi tin nhắn riêng
Tìm những bài viết của thành viên này
Thêm vào danh sách bạn bè
Member Gia nhập: 10 Mar 2011 Địa chỉ: BIEN HOA DN Status: Offline Points: 1 |
Tùy chọn đăng bài
Thanks(0)
|
To: tuoitrebayxa
Chiếc đàn piano có màu gụ đỏ có thể do cô gái ấy thích màu đỏ nên bà đặt mua màu đó thôi. ''Tôi hỏi cô có biết chiếc đàn piano màu gụ đỏ có ý nghĩa như thế nào không. Cô gái nói hồi đó cô còn quá nhỏ, chỉ biết có một chiếc đàn mà không hiểu gì nhiều. Nhưng tôi thì hiểu.'' nếu bạn không hiểu chi tiết này thì bạn xúc động chỗ nào ạ???
|
|
RAU SACH BIEN HOA - QUE XUA
|
|
Thuy-canh
Thông tin thành viên
Gửi tin nhắn riêng
Tìm những bài viết của thành viên này
Thêm vào danh sách bạn bè
V.I.P Member Gia nhập: 31 Jan 2014 Địa chỉ: Sydney Status: Offline Points: 1524 |
Tùy chọn đăng bài
Thanks(0)
|
Tui cũng nghĩ nhiều về cái màu gụ đỏ như các bạn, nên mình thử duyệt lại các chi-tiết liên-hệ xem :
- Người bán đàn lờ các tấm bưu-thiếp cho đến một ngày, vì tò mò "tôi muốn đến địa-chỉ của bà cụ xem sao", thì gặp cô bé khoảng 10 tuổi, chân đi đất, mặc váy vá. Về bà cụ thì được giới-thiệu qua cảnh nhà xiêu dột, bừa-bãi, thất-nghiệp... và dù giải-thích thế nào, cũng không thay đổi được yêu-cầu của bà cụ về việc mua trả góp một cây đàn, một cây đàn màu gụ đỏ... Như vậy, khi bà cụ bắt đầu gởi bưu-thiếp mua đàn "chịu", cô bé chưa được 10 tuổi. Và khi có được đàn, cô chỉ mới hơn 10 tuổi chút thôi. Cô gái kể, từ khi được cây đàn gụ đỏ, cô giành được nhiều giải thưởng.... Cô không nói ai dạy. Nhưng chúng ta có thể dùng cảm-tính để suy ra, bà cụ, chưa chắc đã "thấy" được tài-năng cô bé. Cái cô bé "hồi dó còn quá nhỏ, chỉ biết có một cây đàn, mà chưa biết gì nhiều". Nhưng bà cụ thì có nhu-cầu, trong lúc thiếu-thốn tận cùng. Không phải chỉ một nhu-cầu, mà có tới hai : - Truyền tài-năng của mình lại cho cháu. (Mua đàn phải trả 52 tháng, thì làm sao mướn được thầy dạy!). - Còn màu gụ đỏ là cái màu dính chặc với cái nghiệp dương-cầm của bà. Bà đòi cái đàn màu gụ đỏ là cho chính bà. May mà người bán đàn đổi ý. Rồi k giao đàn, dặn bà và cháu bé "giữ cho bọn gà đừng nhảy lên đàn piano... đinh-ninh rằng thế là coi như mình cho không một cây đàn". Đây là mức chót của lòng thương-hại. Cô bé không hề biết, mà cũng không hề xin mua đàn. Bà cô với một cái nhà không có chỗ để đàn, không hề mặc cả, vẫn thắt lưng buộc bụng trả góp đủ, cày cục dạy cháu. Người cháu sau khi thành-danh, vẫn không biết được gì nhiều về "cây đàn màu gụ đỏ", và chính điều nầy đã làm nổi lên lòng thương-cảm nơi người bán đàn. |
|
oanhbh
Thông tin thành viên
Gửi tin nhắn riêng
Tìm những bài viết của thành viên này
Thêm vào danh sách bạn bè
Member Gia nhập: 10 Mar 2011 Địa chỉ: BIEN HOA DN Status: Offline Points: 1 |
Tùy chọn đăng bài
Thanks(0)
|
Cảm ơn bác Thủy Canh, mỗi người đọc đều cảm thấy xúc động khi đọc câu chuyện này, không chỉ xúc động với các nhân vật trong chuyện và việc cây đàn màu gụ đỏ được mua và sử dụng như thế nào đâu, mỗi ngày ta cũng làm ''Bà'' để cóp nhặt những điều tốt đẹp gửi cho nhau và con cái của mình, làm ''người bán'' để cho đi cái mà không mong nhận lại, và là cả ''cô bé'' để đón nhận điều tốt đẹp từ người khác và làm cho nó tốt đẹp hơn nữa.
|
|
RAU SACH BIEN HOA - QUE XUA
|
|
Trả lời bài | |
Tweet
|
Di chuyển nhanh | Những sự cho phép của diễn đàn Bạn Không thể Đăng chủ đề mới trong diễn đàn này Bạn Không thể Trả lời chủ đề trong diễn đàn này Bạn Không thể Xoá bài của bạn Bạn Không thể Chỉnh sửa bài viết của bạn Bạn Không thể Tạo bình chọn diễn đàn này Bạn Không thể Bỏ phiếu bình chọn |